Tượng được dựng lên của nhạc sĩ Fan Cao
Tượng nhạc sĩ Văn Cao .
– Bạn tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật, Mỹ thuật và Đồ họa, tại sao bạn lại chuyển sang làm tượng? —Cuộc sống đầy những bất ngờ. Bất ngờ như cha tôi đã rời đi vào tháng 6 năm 1995, tôi không bao giờ nghĩ ông sẽ ra đi. Linh hồn của người chết và người sống luôn sống cùng nhau trong tiếc nuối và hoài niệm. Năm 1985, nhà điêu khắc Phạm Văn Hằng đã làm một tác phẩm điêu khắc cho cha mình bằng thạch cao đen cao 20 cm. Cha tôi thực sự thích chủ đề này: bức tượng khiến tôi cảm thấy như đang nói về điều gì đó. Mùa hè năm ngoái, tôi đã có thể quyên góp tiền từ bạn bè của mình. Tôi đã sử dụng đất sét để mở rộng bức tượng Fan Wenhang bằng đất sét trong một tháng rưỡi, và sau đó đổ thạch cao. Sau đó đưa khuôn cho thợ thủ công Ruan Wendong. Bức tượng này được xây dựng bằng đồng cao 1,2 m ba tháng trước.
– Các anh em trong gia đình bạn có theo đuổi nghệ thuật như cha của họ không?
– Bố tôi không có ai. Đi hết con đường đến với nghệ thuật, vì quy mô làm nghệ thuật quá lớn khiến bạn phải nếm thử. Nhưng có lẽ trong cuộc đời tôi, dòng máu của cha tôi đã chảy trên chúng tôi, ba anh em có những thế mạnh riêng, rồi cuối cùng cũng tự mình trở lại với lĩnh vực nghệ thuật. Tôi là anh trai. Tôi học ngành cơ khí và gặp gỡ nhiều người bạn nổi tiếng của cha tôi. Ông kể nhiều kỷ niệm, tra tấn và khát vọng. Chị cùng cha khác mẹ Nghiêm Bằng của tôi là một nhà thơ, Nghiem Thanh dạy vẽ tranh tại Học viện Văn hóa và Học viện Quân sự, và Swan dạy nhạc tại Học viện Văn hóa của cô gái Hương Hương trẻ nhất Ba Lan. chỉ bây giờ
– Tôi chỉ muốn làm một bảo tàng về cha tôi. Đây là hoạt động có ý nghĩa nhất mà tôi sẽ làm trong vài năm tới. Cho đến nay, thành phố Nanding có một trường tiểu học tên là Fancao ở quận Wupan của thị trấn. Tôi muốn trưng dụng một mảnh đất ở quận Wuban, để Bảo tàng Fan Cao nằm ở quê nhà của tôi. Phải mất hàng ngàn mét vuông để làm quà lưu niệm, vườn và vườn Thiên. Tôi cũng phải chăm sóc các bức tranh và minh họa của cha ông và bộ sưu tập, phục hồi và nghiên cứu nhiều bài thơ bị mất. Cho đến nay, ông chỉ có hai cuốn sách Thơ và Nhân loại. Trong một thời gian dài, những bài thơ của cha tôi đều được bà định hình, rất hiện đại, tinh tế và sâu sắc.
(Theo văn hóa thể thao)